Phượng vĩ nở bừng trên tán lá,
Nắng nghiêng nghiêng gọi hạ ghé về.
Ve ngân vang khúc nhạc say mê,
Sân trường bỗng hóa thơ kỳ lạ.
Bằng lăng tím dịu bên khung cửa,
Rợp bóng chiều theo bước học trò.
Sân trường in màu hoa rơi nhẹ,
Gió khẽ đưa hương thoảng quanh co…
Hàng cây trầm tư trong nắng sớm,
Lá non xanh, đùa ánh mặt trời.
Mỗi góc nhỏ – một miền ký ức,
Cứ bâng khuâng theo tháng năm trôi…
Bạn bè tay cầm tay bước chậm,
Tà áo bay – trắng cả sân trường.
Không nặng lòng chia xa lưu luyến,
Chỉ mong rằng mãi nhớ, mãi thương.
Phượng, bằng lăng – hai màu rực rỡ,
Đánh thức bao mộng đẹp đầu đời.
Mùa hè đến – mùa hoa, mùa nhớ,
Mùa của mình – trong trẻo và tươi vui…